Hội Thánh Là Gì?

Tổng Quan Về Hội Thánh Của Đấng Christ

Trong bài viết này, tác giả tìm câu trả lời theo góc nhìn tổng quan của Kinh Thánh. Kinh Thánh nói gì về hội thánh của Đấng Christ. Hiển nhiên bóc tách câu hỏi này có thể mất rất nhiều trang để phân tích đầy đủ. Nhưng nếu trong phạm vi một bài luận ngắn thì câu hỏi này sẽ được cân nhắc bản chất của hội thánh để tìm một định nghĩa hay mô tả căn bản nhất về hội thánh. Một bản chất nền tảng mà không thể tối giản hơn nữa để tạo nên một hội thánh.

Tác Giả: Trần Hồng Ân, M.Div.

Những Người Được Cứu

Hội thánh được mua chuộc bằng huyết của Đức Chúa Giê-su Christ (Công Vụ Các Sứ Đồ 20:28). Điều này làm cho Đức Chúa Giê-su Christ trở nên Cứu Chúa của hội thánh (Ê-phê-sô 5:23). Do đó hội thánh là những người được cứu. Vậy để trở thành thành viên của hội thánh, trước nhất một người phải trở thành tội nhân. Chúng ta có thể nói đến các mạng lịnh sự cứu rỗi như nghe, tin, ăn năn, xưng nhận, và chịu báp-têm để được cứu. Nhưng điều chúng ta quan tâm là hội thánh được xây dựng trên nền tảng gì, hay dựa vào điều gì mà hội thánh được cứu? Qua việc nhận biết Kinh Thánh Tân Ước, chúng ta nhận biết hội thánh phải được xây dựng hay lập trên ba yếu tố: thân phận hay danh phận, công việc, và lời của Đức Chúa Giê-su Christ.

Danh Phận Của Đức Chúa Giê-su Christ

Sứ đồ Phi-e-rơ và Giăng khẳng định rằng ở dưới trời này chỉ có một danh được ban cho loài người để nhờ đó mà được cứu (Công Vụ Các Sứ Đồ 4:12). Vì sao danh phận này lại là độc nhất vô nhị trong sự cứu rỗi?

Khi Đức Chúa Giê-su đi đến địa phận thành Sê-sa-rê Phi-líp (Ma-thi-ơ 16:13-18), Ngài hỏi con người là ai? Hiển nhiên câu trả lời không phải là Ngài là Giê-su, con trai của bà Ma-ri. Hay là một đấng tiên tri nào đó. Câu trả lời của sứ đồ Phi-e-rơ, Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống. Đức Chúa Giê-su nói sứ đồ Phi-e-rơ được phước khi điều ông trả lời không đến từ con người nhưng từ Đức Chúa Trời.

Chính danh phận Giê-su là Christ, Con Đức Chúa Trời này chỉ đến thân phận thiêng liêng hay thần tánh. Thứ nhất, Phi-e-rơ thừa nhận Ngài là Đấng Chịu Xức Dầu, đồng nghĩa Ngài là Vua. Thứ hai, ông thừa nhận danh tính và bản chất thiêng liêng của Đức Chúa Giê-su. Con của Đức Chúa Trời bao hàm bản chất cùng loài thần linh[1] với Đức Chúa Trời. Hãy tưởng tượng một con rùa bò vào nhà bạn và nhận là con của bạn. Thì ý nó muốn nói gì? Hiển nhiên là nó đang tuyên bố cùng loài với bạn, nó nhận mình là con người.

Đức Chúa Giê-su Christ không những khen ngợi sự xưng nhận của Phi-e-rơ mà còn bày tỏ cho môn đồ biết Hội Thánh được lập trên danh phận của chính Ngài (Ma-thi-ơ 16:18). Hội thánh sẽ được lập trên đá nầy, nghĩa là trên danh phận Giê-su là Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống. Hội thánh không được lập trên bất cứ con người nào khác ngoài Đức Chúa Giê-su Christ.

Sứ đồ Phao-lô khẳng định chỉ có một nền đã được lập là Đức Chúa Giê-su Christ (1 Cô-rinh-tô 3:11; Ê-phê-sô 2:20). Hội thánh được lập dựa trên niềm tin về danh phận của Đức Chúa Giê-su là ai. Chỉ có một nền tảng—đá cho một hội thánh được lập lên trên. Bất kỳ nền tảng nào khác hơn danh phận của Đức Chúa Giê-su Christ mà một hội thánh được lập lên trên sẽ không phải là hội thánh của Đức Chúa Giê-su Christ.

Công Việc Của Đức Chúa Giê-su Christ

Kể từ khi biết được Đức Chúa Giê-su là ai, thì Đức Chúa Giê-su Christ mới tỏ cho môn đồ mình biết công việc của Đấng có danh phận thiêng liêng (Ma-thi-ơ 16:21). Công việc của Đấng Christ—Con Đức Chúa Trời là phải bị giết, đến ngày thứ ba phải sống lại. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt sự cốt yếu của tin lành mà chính ông và người được ông rao truyền đều tin, Đấng Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh thánh; Ngài đã bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài sống lại, theo lời Kinh Thánh (1 Cô-rinh-tô 15:3–4). Ông cho biết thêm rằng đức tin của chúng ta sẽ trở nên vô ích nếu thật sự công việc của Đấng Christ đã không được thực hiện. “Nếu Đấng Christ đã chẳng sống lại, thì sự giảng dạy của chúng tôi ra luống công, và đức tin anh em cũng vô ích” (14).

Nếu hội thánh được lập trên bất cứ công việc nào khác ngoài của Đấng Christ, thì hội thánh sẽ không còn có sự tha thứ tội lỗi nữa (17). Sự dạy dỗ và đức tin sẽ là vô ích nếu không được lập trên công việc của Đấng Christ.

Công việc của Đấng Christ là thiêng liêng hay thuộc Đức Chúa Trời. Điều này mang hàm ý ngoài công việc của Đức Chúa Trời không ai được cứu (Giăng 6; Ma-thi-ơ 19:23-26). Đức Chúa Giê-su Christ gọi việc Ngài chết và sống lại là công việc của Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 16:23).

Như trên đã chỉ ra danh phận thiêng liêng dẫn đến công việc thiêng liêng, và hai điều này dẫn đến lời thiêng liêng.

Lời Của Đức Chúa Giê-su Christ

Khi Đức Chúa Giê-su Christ chịu phép báp-têm của Giăng Báp-tít, có tiếng từ trời phán rằng nầy là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đàng. Nhưng trong sự kiện trên núi hóa hình Đức Chúa Trời đã thêm một mạng lịnh vào lời khen của Ngài dành cho Đức Chúa Giê-su Christ, hãy nghe lời Con đó (Ma-thi-ơ 3:17; 17:5). Điều này đánh dấu thời kỳ, lời phán dạy của Đức Chúa Trời thông qua Đức Chúa Giê-su Christ phải được vâng phục (Hê-bơ-rơ 1:1-2).

Đức Chúa Giê-su tuyên bố mình là người phát ngôn cho Đức Chúa Trời và lời của Ngài là lời có hiệu lực cho đến ngày phán xét (Giăng 12:44-50; Ma-thi-ơ 28:18-20; Hê-bơ-rơ 1:1-2). Điều này cho thấy hội thánh phải được lập dựa trên lời của Đức Chúa Giê-su Christ. Chỉ một mình lời của Đức Chúa Giê-su Christ mang thẩm quyền tối cao trong vương quốc Đức Chúa Trời đòi hỏi sự vâng phục của Hội Thánh. Sứ đồ Phi-e-rơ gọi những người được chọn, theo sự biết trước của Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha, và được nên thánh bởi Đức Thánh Linh, đặng vâng phục Đức Chúa Jêsus Christ và có phần trong sự rải huyết Ngài (1 Phi-e-rơ 1:1–2). Hội Thánh thời kỳ đầu tiên đã vâng giữ lời dạy của các sứ đồ, tức là lời của Đức Chúa Giê-su Christ (Công Vụ Các Sứ Đồ 2:42; Ma-thi-ơ 28:18-20; Ê-phê-sô 2:20).

Kết Luận

Hội Thánh là đền thờ của Đức Chúa Trời được xây dựng trên một nền tảng thiêng liêng chính là Đức Chúa Giê-su Christ. Danh phận thiêng liêng, công việc thiêng liêng (chết, được chôn, và sống lại), và lời thiêng liêng của Đức Chúa Giê-su Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống là nền tảng vững chắc cho Hội Thánh được chính Đức Chúa Giê-su Christ xây, không bởi loài người. Nói cách khác xuất thân của Hội Thánh là thiêng liêng vì cớ Đấng Cứu Chuộc Hội Thánh đích thân hứa và lập Hội Thánh (Ma-thi-ơ 16:18).

Bất kỳ biến thể nào của danh phận, công việc, và lời mà từ đó Hội Thánh được lập nên khác với Đức Chúa Giê-su Christ thì hội đó không phải do chính mình Đức Chúa Giê-su Christ lập.

Còn có danh phận nào thiêng liêng hơn Giê-su là Christ—Con Đức Chúa Trời hằng sống chăng? Còn có công việc nào thiêng liêng hơn sự đổ huyết, chết, bị chôn, và sống lại của Giê-su là Christ—Con Đức Chúa Trời hằng sống chăng? Còn có lời thiêng liêng nào là thần linh và sự sống hơn lời của Đức Chúa Giê-su Christ chăng? Nếu không thì vì cớ làm sao cộng đồng Cơ Đốc Giáo lại có những biến thể dựa trên ba nền tảng thiêng liêng đó?

Khi ta nói rằng ta ở trong Cha và Cha ở trong ta, thì hãy tin ta; bằng chẳng, hãy tin bởi công việc ta. Giăng 14:11

Đấng Christ

[1] Ngôn ngữ được dùng ở đây với sự kính trọng và tôn kính Đức Chúa Trời hết mức có thể. Xin người đọc lưu ý.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top